Quyển sách \”Sanchin My Caffeine\” của David Nelson khá đặc biệt về những cảm nhận của ông về bài quyền Tam Chiến này (trái tim của Karate). Xin giới thiệu bài lược dịch phần 1 của quyển sách để mọi người tham khảo.
———-***———
Tôi đã “nghiện” Sanchin như thế nào
Cách đây bảy năm, tôi bắt đầu suy nghĩ là sẽ viết một quyển sách nói về bài Sanchin Kata này. Lúc đầu, tôi dự định sẽ làm một quyển sách hướng dẫn nho nhỏ trình bày các bước tập luyện và áp dụng trong chiến đấu của Sanchin. Nhưng sau đó tôi nhận ra rằng có nhiều điều vô cùng thú vị ẩn chứa bên trong bài kata này chứ không đơn giản như vẻ bề ngoài của nó.
Như bạn đã biết rồi đó, Sanchin là một bài kata rất đăc biệt. Nó được khoát lên mình những bí ẩn thần bí và ẩn chứa những ẩn số bí mật đang chờ chúng ta khám phá. Nếu chúng ta lắng nghe nó, nó sẽ nói chuyện với chúng ta. Nó sẽ phơi bày những bí mật ẩn chứa bên trong và dẫn dắt chúng ta đến với một hành trình mới để khám phá bản thân và nội lực bên trong chúng ta.
Tôi yêu sanchin. Nếu có quyển sách nào có tựa đề liên quan đến sanchin là tôi đọc nó. Nếu có một chi phái nào của karate hay môn công phu nào có sanchin là tôi học nó. Tại sao ? Vì Sanchin đã cứu mạng của tôi.
Sự việc xảy ra là do Dwayne, năm 1981. Lúc đó tôi đang làm việc tại một công ty phát triển bảo vệ người tàn tật. Khi ấy, tôi đang đứng ở chỗ máy phô tô copy đặt ở lối đi tại một tòa nhà mới toanh, tôi nghe Tim – ông chủ của tôi – la lên “không…đừng..đừng…” và tiếp theo tôi nghe tiếng “uỵch” hết sức nặng nề.
Tôi nhanh chóng vội chạy tới phòng của Tim và thấy Dwayne – đồng nghiệp của tôi – đang trường qua người anh ta. Dwayne đang đấm túi bụi vào mặt anh ta. Anh ta trong có vẽ vô cùng nóng giận ra đòn không chút nhân nhượng, nhưng hầu như những đòn đánh đều trượt ra ngoài hết.
Tôi chạy qua chỗ Dwayne, dùng tư thế kéo theo kiểu đấu vật và kéo mạnh anh ta ra khỏi Tim. Lúc đó D cao 6 foot (1.83 m), nặng khoảng 220 pounds (82 kg), tôi cao 5’8” và nặng 145 pounds (54 kg). Oh, và D cũng là một huyền đai nhất đẳng karate.
À, chuyện gì tiếp theo đã thổi tôi văng ra !
Do chênh lệch về kích cỡ, D thoát ra khỏi cái ôm khóa của tôi một cách dễ dàng, anh ta xoay qua phải và vung một cú đấm móc lù lù về phía cầm tôi. Thấy cú đấm, tôi xoay nhanh đầu về phía trái của mình để trượt khỏi cú đấm. Nấm đấm sượt qua cầm và máu trên tay anh ta văng lên cổ áo tôi. Sau đó, tôi hoàng hồn và cùng lúc thực hiện đòn mawashi-uke (hai tay cùng lúc đánh theo vòng tròn phía trước để đỡ đòn sau đó đẩy về phía trước) và đẩy anh ta áp vào tường. Sau đó tôi la lớn “tôi đây”, ”anh tốt nhất nên chạy ngay, cảnh sát đang đến”. Anh ta nhìn vào tôi, ánh mắt trong hiền lành hơn, rồi anh ta gật đầu và bỏ chạy.
Đây là khoảnh khắc quyết định nên niềm đam mê võ thuật của tôi bắt đầu.
Xin khẳng định rằng, đó hoàn toàn là một phản ứng tự vệ tự nhiên với một đòn thế rất đơn giản trong sanchin. Tôi đã có một kỹ năng tự vệ đường phố (thực chiến) mà bản thân mình còn chưa nhận ra nó trước đó, hơn nữa, đối với tôi, đó thực sự là một trong những khoảnh khắc tuyệt dịu nhất của cuộc đời.
Những gì xảy ra như gởi đến tôi một thông điệp mới để khám phá về sanchin và những gì mà sanchin đã thực sự “dẫn đường” cho tôi. Từ khoảnh khắc đó tôi nhận ra rằng, có những thứ đăc biệt khác thường, còn nhiều bí mật bên trong sanchin cần được khám phá. (để hiểu rõ hơn về phương pháp tập luyện sachin, xin mời đọc sách “Old Man Karate”, xuất bản vào mùa he năm 2014).
Trãi qua 4 thập kỷ, tôi đã học sanchin qua nhiều chi phái khác nhau của karate và Kung Fu. Đọc không biết bao nhiêu sách nói về nó và rất nhiều những bài viết, phân tích trên internet. Càng đọc nhiều, tôi càng tập luyện nhiều hơn, càng muốn khám phá và nếm trải nhiều hơn những gì mà sachin ban tặng.
Là một võ sư, tôi tin tưởng vào hai vấn đề của tạo hóa. Phần triết lý siêu nhiên và phần thực tiễn. Tôi thích những học thuyết huyền bí, những vấn đề có ý nghĩa sâu xa trần tục cũng như sự theo đuổi về giác ngộ của nhà Phật. Tôi cũng thuộc dạng người “thực tế”, có nghĩa là nếu chúng ta đạt được những vấn đề huyền bí trong võ thuật, thì nó cũng có thể được áp dụng hiệu quả trong thực chiến (đường phố). Nó phải hữu dụng, không những mang tính thể chất (tập luyện cơ bắp) và triết lý (lý thuyết) mà còn phải có phần thần bên trong (phần đạo trong võ thuật). Con người phải có sự kết hợp giữa nội tại và thực thể bên ngoài.
Trong một quyển sách “đào bới” về sanchin, “The Way of Sanchin”, võ sư Kris Wilder sẽ đưa sanchin trò chuyện với bạn. Sanchin đã và đang làm điều tương tự với tôi. Nó đã trò chuyện với tôi suốt 40 năm qua và tôi đã trãi qua rất nhiều đêm vung, bậc, xoay trên giường với tiếng thét của sanchin bên tai. Tôi không những khát khao tập sanchin ngày này qua ngày khác vào ban ngày mà còn tiếp tục tập nó trong tâm trí của tôi về đêm.
Quyển sách này là kết quả của nhiều đêm không ngủ, của hàng ngàn lần tập luyện sanchin kata và cú đấm móc bằng tay trái của Dwayne. Sanchin đã dạy tôi nhiều bài học về nỗi đau, sự chịu đựng, lòng can đảm, sự sáng tạo, sự tự do, sức mạnh và tầm nhìn trong cuộc sống. Nó đã cho tôi thấy rằng, nó chính là chìa khóa để khám phá những trận đấu thực sự, không những ở đường phố mà chính trong sâu thẩm tâm hồn của ta. Nó sẽ bảo vệ bạn và soi đường cho bạn nếu bạn chấp nhận nó.
Để tôi hỏi bạn một vài câu hỏi.
Điều gì sẽ xảy ra nếu những thứ mà bạn đã được học về sanchin kata là hoàn toàn sai ? hay đơn thuần chỉ là sự nhảm nhí ? hay những thứ bạn được học chỉ là dựa trên những thông tin sai lầm, giả định, và cũng chỉ là nạn nhân của hiện tượng đồn nhảm ? hay bạn biết được là mình đã tập sai nó nhiều năm qua ?
Bạn sẽ làm sao nếu những gì đã được học về sanchin chỉ là kết quả của câu chuyện được tưởng tượng phong phú ? và bạn sẽ làm sao nếu tôi bảo rằng sanchin là không hữu dụng!
Bởi vì, trước khi bạn tìm hiểu thêm về quyển sách này, tôi xin khuyên bạn nên loại bỏ tất cả những gì đã biết về sanchin. Bạn làm gì cũng được miễn là “hãy làm trống cái cốc chứa sự hiểu biết của mình về sanchin” đi. Tại sao ?
Có một câu chuyện nổi tiếng về một thầy tu (Zen) tên là Nan-in. Một hôm, ông được một giáo sư mời về để nghiên cứu về thiền (Zen). Ông dùng ấm trà để rót vào tách của vị giáo sư để mời ông uống trà, ông tiếp tục rót trà vào tách cho đến lúc tách trà đầy và tràn ra ngoài. Lúc đó vị giáo sư mới la lên để nhắc ông dừng lại, Nan-in chỉ thản nhiên trả lời “nếu ông muốn hiểu về Zen ông phải làm trống cái tách của mình trươc đã”.
Do vậy, giống như vị giáo sư, nếu bạn muốn học hỏi những bài học huyền dịu về sanchin, một lần nữa, tôi xin mời bạn hãy làm trống “cái tách” của mình trước đã.
XHD (lược dịch)