Hành khất Sư phụ và cái kết bất ngờ không tưởng

Câu chuyện: Hành khất Sư phụ và cái kết bất ngờ không tưởng

(Truyện võ thuật) -Đời Trường Khánh năm thứ ba (823) ở Lăng Xương có Lương Vô Vũ là người rất tinh thông võ nghệ. Năm ấy vào dịp đầu xuân, Vô Vũ lập võ đài, biểu diễn quyền pháp, người xem rất đông, ai ai cũng đều tán thưởng. Bỗng dưng có một lão ăn mày từ đâu đến, chen vào xem rồi cười ngất:

– Quyền pháp thế kia so với con gà cắt cổ thì có khác gì. Tệ lắm ! Tệ lắm !

Mọi người đều nổi giận bảo:

– Nếu lão có bản lĩnh gì hay thi thố ra đi. Lão ăn mày vừa cười vừa đi ra.

Lương Vô Vũ vẫn điềm nhiên, sai bốn gia nhân chạy theo mời lão ăn mày về nhà mình. Còn mình cũng về nhà tắm rửa thay áo ngồi chờ. Lão ăn mày đến Vô Vũ thi lễ, mời Lão ăn mày ngồi xuống ghế rồi hỏi:

– Lúc nãy lão trượng có xem qua quyền pháp của tiểu bối vậy xin lão trượng chỉ giáo.

Lão ăn mày cười bảo:

– Quyền kỳ của nhà ngươi đã tinh thông nhưng chưa đạt đến mức tinh hóa nhập thần nên vẫn còn sơ hở. Nếu gặp cao nhân, ắt sẽ bỏ mạng.

Nói xong, lão đứng dậy tung mình lên chiếc bàn sách thi triển quyền pháp. Toàn thân lúc nhẹ như tơ liễu, lúc nặng như đá núi chỉ nghe tiếng gió vùn vụt, thân hình quay cuồng như chong chóng. Lương Vô Vũ trông thấy, bất giác toát mồ hôi, thấy rõ các sơ hở quan trọng của mình bèn sụp xuống lạy xin làm đệ tử và lão ăn mày gật đầu chấp nhận nhưng không chịu thay quần áo, không cho biết danh tính. Mỗi ngày ba lần truyền thụ võ công, luyện tập vô cùng gian khổ. Thường lão chỉ nằm nhắm mắt nghe khí lực của Vô Vũ mà sửa sai đúng. Ba năm sau, Vô Vũ trở nên nhẹ nhành dũng mãnh như chim ưng, tay có thể đâm thủng tường cây, chân có thể đá gãy cột lớn.

Một hôm lão ăn mày giã từ Vô Vũ, cương quyết ra đi. Vô Vũ quỳ xuống thưa rằng:

Thầy đã muốn đi, con không dám giữ. Chi xin thưa với thầy một chuyện: Kẻ thù không đội trời chung của con là Âu Dương Tử Trạch ở núi Thái Hằng. Hắn đã giết chết cha con là Lương Tú. Trước sau con cũng phải tìm giết hắn xin thưa cho Thầy rõ.

Lão ăn mày nghe xong, trầm ngâm giây lát rồi nói:

– Việc của con con cứ làm nhưng bây giờ chưa phải lúc. Con hãy ở nhà tập thuật \”Lục địa hành đằng\”. Sang năm con hãy đến Thái Hằng sơn mà thanh toán nợ. Có lẽ sẽ gặp ta ở đó.

Nói rồi truyền thuật phi hành cho Vô Vũ. Một tháng sau Vô Vũ đã thành thục. Lão ăn mày cũng dứt áo ra đi.

Năm sau, Lương Vô Vũ lên núi Thái Hằng quyết tâm diệt kẻ thù phục hận.

Đường lên Thái Hằng sơn vô cùng hiểm trở. Hai tháng trời Vô Vũ mới tìm được chỗ ở của Âu Dương Tử Trạch theo lời trối của cha chàng. Đó là một sơn trại nhỏ, có người gác nghiêm mật.

Đêm đó, Vô Vũ đột nhập vào bên trong thấy gian giữa có một bàn thờ leo lét, nhìn kỹ có dùng chữ \”Chủ nhân Âu Dương Đại gia chí linh vị\”

Vô Vũ kinh ngạc, chẳng lẽ Âu Dương Tử Trạch đã chết rồi?

Chàng liền đi thẳng lại điện thờ, bỗng nhiên đèn đuốc sáng rực như ban ngày, một tốp mười người mặc tang phục từ phía sau ra. Vô Vũ lùi lại thủ thế. Mười người đứng lại cúi chào. Người đi đầu bước tới hỏi:

– Ngài có phải là Lương Vô Vũ chăng?

Vô Vũ đáp:

– Chính ta. Âu Dương Tử Trạch đâu?

– Đã chết rồi. Rằm tháng trước người có dặn nếu gặp ngài thì hãy gửi lại bức thư này. Vô Vũ xét thư ra xem, bỗng giật thót mình. Chính là nét chữ của sư phụ – lão ăn mày. Thư viết:

\”Ta chính là Âu Dương Tử Trạch đây, là người giết cha của con. Ta đem hết tuyệt học của mình dạy cho con để chuộc tội. Ta biết là ta sẽ chết trước khi con đến đây nên để lại bức thư này. Mong con tha thứ cho ta và đừng giận thù chuốc oán chốn giang hồ nữa\”.

Sau 3 năm chịu tang thầy, Lương Vô Vũ xuống núi và biệt tích giang hồ từ đó.

Xem thêm:

GIÓ VỀ TRỜI

Kể chuyện ma gặp Yêu quái thật và cái kết bất ngờ

Học võ để làm gì? tại sao phải học võ? những môn võ nên học

Học võ online là gì? Cách học võ online hiệu quả?

Phim võ thuật chân thật mọi người quan tâm

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *