Kobudo – 古武道 là tên gọi của hệ thống kỹ thuật võ khí cổ của võ thuật Okinawa (do đó còn được gọi là Okinawa kobudō, hay Ryūkyū Kobujutsu). Kobudo dịch sát nghĩa là “phương pháp võ thuật cổ điển”.
Hệ thống kỹ thuật võ khí cổ này được cho rằng thành hình và dần phát triển từ việc cấm tầng lớp nông dân mang binh khí từ đầu thế kỷ 17. Lệnh cấm và sự hà khắc của tầng lớp cai trị của Nhật đã kích thích việc sáng tạo ra phương thức chiến đấu mới dựa trên những võ khí vốn là các công cụ thô sơ của gia đình và nghề nông, gọi là Kobudo. Tuy nhiên, điều không thể phủ nhận là Okinawa Kobudo có sự liên hệ và ảnh hưởng rất lớn từ các võ khí gốc Trung Quốc và các nước Đông Nam Á có quan hệ thương mại buôn bán với Ryūkyū lúc bấy giờ.
Kobudo được dân bản xứ Okinawa luyện tập và phát triển song song với Karate. Đầu thế kỷ 20, một vài hệ phái Karate xem Kobudo là một phần trong giáo án tập luyện. Sự phối hợp các kỹ thuật Karate và Kobudo được thể hiện trong khá nhiều bài quyền (Kata) của Kobudo.
Phần lớn kỹ thuật Kobudo truyền thống được gìn giữ và phát huy qua giai đoạn khó khăn của Thế chiến thứ 2 là nhờ công lao của võ sư: Kenwa Mabuni (Shito-ryu), Taira Shinken (Ryūkyū Kobudo Hozon Shinkokai) và Chogi Kishaba (Ryuku Bujustsu Kenkyu Doyukai). Bên cạnh, còn phải kể đến sự góp công phát triển hệ thống Kobudo ứng dụng và hiện đại của hai võ sư Toshihiro Oshiro và Motokatsu Inoue.
Trải qua nhiều thế kỷ hình thành và phát triển, các võ sư có những cống hiến vô giá cho Kobudo khắc danh:Chatan Yara, Kanga Sakukawa, Seisho Aragaki, Yabiku Moden, Chōtoku Kyan, Shigeru Nakamura,Motokatsu Inoue, Taira Shinken v.v…
Các võ khí thông dụng của Okinawa Kobudo có thể liệt kê: Bō, Sai, Kama, Nunchaku, Tonfa, Tekkō, Tinbe-rochin, Surujin. Ít thông dụng hơn là Sansetsukon, Eku, Kuwa, Tambo, Nunti Bo.
Theo Vothuat.Co